Mirror’s Edge Catalyst có thể được xem là một bài học về sự tham vọng không được thực hiện đúng cách.
Sau thành công của phần game đầu tiên vào năm 2008, Mirror’s Edge đã tạo ra một dấu ấn đặc biệt trong lòng người chơi với lối chơi parkour độc đáo và cốt truyện đơn giản nhưng hấp dẫn. Tuy nhiên, phần tiếp theo, Mirror’s Edge Catalyst, lại là một thất bại đáng thất vọng, khi rơi vào cái bẫy của thể loại open-world và sự thừa thãi trong cả lối chơi lẫn câu chuyện.
Lối chơi rườm rà và bất tiện
Một trong những điểm đáng chú ý nhất trong Mirror’s Edge Catalyst là việc loại bỏ hoàn toàn yếu tố vũ khí, trong đó súng được thay thế bằng các đòn tấn công cận chiến và cơ chế né tránh. Dù lý thuyết có vẻ hợp lý và phù hợp với bản sắc parkour của loạt game, nhưng thực tế, cơ chế chiến đấu này lại rất vụng về và khó chịu. Các đòn tấn công không mượt mà như mong đợi và việc chuyển từ parkour sang chiến đấu cận chiến khiến nhịp độ trận đấu bị phá vỡ. Thêm vào đó, cơ chế né tránh, thay vì làm tăng thêm sự mượt mà trong gameplay, lại tạo ra cảm giác cồng kềnh và không thực sự thú vị.
Ngoài ra, việc chuyển sang thế giới mở (open-world) lại càng làm mọi thứ trở nên hỗn độn. Trong khi phần đầu tiên có một thế giới tuyến tính với các màn chơi nhỏ gọn, Mirror’s Edge Catalyst lại mở rộng không gian và làm giảm bớt sự tập trung vào những trải nghiệm parkour mượt mà mà game đã từng nổi bật. Các nhiệm vụ phụ và các hoạt động ngoài lề trong thế giới mở thực sự không đóng góp gì nhiều vào cảm giác khám phá và chỉ khiến người chơi cảm thấy mệt mỏi hơn là thú vị.
Câu chuyện rối rắm và thiếu chiều sâu
Không chỉ lối chơi, mà Mirror’s Edge Catalyst cũng gặp vấn đề lớn về câu chuyện. Cốt truyện của game không những không thu hút, mà còn trở nên rối rắm và khó hiểu. Các nhân vật trong game, dù có tiềm năng lại thiếu chiều sâu và không đủ hấp dẫn để người chơi gắn bó. Các nút thắt trong câu chuyện thường xuyên cảm thấy gượng gạo với những tình huống và mối quan hệ nhân vật thiếu sự phát triển tự nhiên. Việc thay vì giữ cho câu chuyện đơn giản và dễ tiếp cận, Mirror’s Edge Catalyst lại quyết định đi theo hướng phức tạp, đã khiến câu chuyện trở nên khó nhọc và kém cuốn hút. Điều này hoàn toàn trái ngược với thành công của phần đầu, nơi mà cốt truyện đơn giản nhưng hiệu quả.
Marketing và sự kỳ vọng không thực tế
Bên cạnh những vấn đề về gameplay và cốt truyện, marketing của Mirror’s Edge Catalyst cũng không hề giúp game “lên hương”. Mặc dù EA đã có những chiến dịch quảng bá rầm rộ, nhưng điều này không thể che giấu được sự thiếu sót trong thực tế của trò chơi. Các yếu tố trong game không đáp ứng được kỳ vọng mà nó đã tự tạo ra trong mắt cộng đồng. Trong khi Mirror’s Edge 2008 dù doanh thu không cao nhưng vẫn được coi là một tựa game kinh điển, thì Catalyst lại không thể duy trì được sự quan tâm và lòng trung thành của người hâm mộ.
Mirror’s Edge Catalyst là một ví dụ điển hình của việc quá tham vọng và không lắng nghe những gì đã tạo nên sự thành công ban đầu. Thế giới mở, hệ thống chiến đấu cận chiến vụng về và câu chuyện lộn xộn đã khiến game mất đi sự cuốn hút của phần đầu. Thay vì giữ sự tinh giản và đi sâu vào những điểm mạnh của thương hiệu, Catalyst lại chọn một hướng đi phức tạp và không thực sự phù hợp, dẫn đến một kết quả đáng thất vọng.
Theo dõi gameorb.vn để cập nhật những thông tin game mới nhất nhé!
Nguồn: Tổng hợp